Đường: Thanh Tịnh
(1911 - 1988) Ông là thi sĩ, nhà văn, tên thật là Nguyễn Thanh Tịnh, lúc nhỏ có tên là Trần Văn Minh, ngoài ra còn có các bút danh: Thinh Không, Thanh Thanh, Trịnh Thuần…
Ông quê ở làng Dương Nổ, huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên (nay thuộc ngoại ô TP.Huế, tỉnh Thừa Thiên - Huế).
Tuổi trẻ ông học ở các trường Đông Ba, Pellerin (Huế), đậu bằng Thành Chung, rồi dạy học tại các trường Trung học tư thục Huế. Ông từng cộng tác với các báo và tạp chí ở Hà Nội: Phong Hóa, Ngày nay, Hà Nội báo, Tiểu thuyết thứ năm, Tinh Hoa…
Sau năm 1946, ông tham gia kháng chiến chống Pháp, phụ trách Đoàn Kịch Quân đội ở Liên khu IV. Sau 1954, làm Chủ nhiệm Tạp chí Văn nghệ Quân đội cho đến khi về hưu.
Ông để lại nhiều tác phẩm thơ có giá trị như: Hận chiến trường (1937, thơ), Quê mẹ (1941), Chị và em (1942), Ngậm ngải tìm trầm (1943), Xuân và Sinh (1944), Những giọt mưa biển (1956), Đi giữa một mùa sen (1973)…